Khe nứt trong đá
Trong Địa chất học, khe nứt là thuật ngữ để chi một mặt phát triển không liên tục trong một thể địa chất, trên đó thể hiện đá bị dập vờ, mất đi tính liên tục và có thể tạo thành các mảnh nhỏ. Một khe nứt có thể tạo ra những khoảng trống lớn hoặc khe hở nhỏ trong thân đá. Khe nứt thường được hình thành khi ứng suất tác động vào thân đá lớn hơn sức bền của thân đá, làm cho thân đá bị mất đi tính bền vững dọc theo mặt xung yếu nhất của nó. Một số nhà địa chất quan niệm đứt gãy là thuộc phạm trù của khe nứt, nhưng nhiều nhà địa chất phân biệt giữa các khe nứt và đứt gãy. Thông thường, dọc theo khe nứt có rất ít sự dịch chuyển hoặc hầu như không có sự dịch chuyển của đá, trong đó sự dịch chuyển liên quan tới sự mở rộng của mặt vỡ lớn hơn sự dịch chuyển của đá ở 2 bên mặt khe nứt theo chiều song song với bề mặt khe nứt. Đặc tính này phân biệt khe nứt với đứt gãy, được định nghĩa là một cấu tạo dập vỡ mà đá ở 2 bên mặt dập vờ dịch trượt theo hai chiều ngược nhau với mức độ lớn hơn nhiều so với sự phân tách của khối đá ở 2 bên mặt dập vỡ.