Nghiên cứu xây dựng pháp luật lâm nghiệp nhằm đảm bảo sinh kế bền vững cho người dân
Vấn đề bảo đảm sinh kế cho người dân sống phụ thuộc trực tiếp vào rừng đã được một số chuyên gia trong lĩnh vực kinh tế lâm nghiệp quan tâm nghiên cứu. Tuy nhiên, từ góc độ khoa học pháp lý thì chúng ta chưa có nghiên cứu nào đề cập đến vấn đề làm thế nào để xây dựng và thực thi các quy định pháp luật trong lĩnh vực lâm nghiệp nhằm đảm bảo sinh kế bền vững cho người dân. Trên cơ sở phân tích, đánh giá hệ thống pháp luật lâm nghiệp hiện hành của Việt Nam, cũng như so sánh với pháp luật lâm nghiệp của một số quốc gia phát triển lâm nghiệp thành công trên thế giới, nghiên cứu này hướng đến xây dựng pháp luật lâm nghiệp Việt Nam nhằm đảm bảo sinh kế bền vững cho người dân. Pháp luật lâm nghiệp cần được xây dựng theo hướng thúc đẩy phát triển kinh tế lâm nghiệp bền vững như là một cách thức để bảo vệ môi trường và phải ghi nhận các “quyền tài sản” cụ thể của chủ thể được giao, cho thuê rừng, đất rừng phù hợp với các đạo luật khác; cũng như xây dựng quy trình để bảo đảm các quyền tài sản đó của họ có thể được thực hiện thuận lợi trong thực tế. Pháp luật lâm nghiệp thúc đẩy phát triển hệ thống chuỗi sản xuất lâm nghiệp từ quản lý, bảo vệ, phát triển rừng đến khai thác, vận chuyển, chế biến, kinh doanh, thương mại lâm sản. Bên cạnh đó, hệ thống cơ quan thực thi pháp luật lâm nghiệp phải là hệ thống trợ giúp hữu hiệu cho việc đảm bảo sinh kế bền vững cho người trồng, chăm sóc, bảo vệ rừng. Người được giao, cho thuê rừng và đất rừng sẽ trở thành các chủ rừng thực sự, họ đầu tư trồng rừng, phát triển rừng không chỉ vì sinh kế hiện tại mà còn là sinh kế bền vững cho các thế hệ.