Phong cách phê bình văn học của Hoài Thanh
“Mỗi người trong chúng ta, dù là con người tầm thường nhất, cũng tượng trưng cho
một toàn bộ khó quan niệm những cố gắng của tự nhiên và của con người được theo đuổi
không ngừng qua nhiều triệu thế kỉ. Chỉ riêng điều này có lẽ đủ để làm cho chúng ta xem
xét tia lửa mà chúng ta mang trong người như là vô cùng quý giá và cuộc sống như là một
cái gì quan trọng nhất”.Văn học cũng nhƣ phê bình văn học rất cần sự đa dạng, độc đáo của những cá tính
sáng tạo; nói cách khác, sự tồn tại và phát triển của văn học, của phê bình văn học không
thể tách rời phong cách. Xét cho cùng, bất cứ nghệ sĩ sáng tạo văn chƣơng nào cũng có đặc
điểm riêng của mình, nhưng phong cách thì không thể ai cũng có. Phong cách - đó là kết
quả sáng tạo không mệt mỏi của mỗi nghệ sĩ và “tương lai chỉ thuộc về những ai nắm được
phong cách” (V.Hugo). Chính Hoài Thanh có lần viết về phong cách trong phê bình văn
học : “Chớ vội đi tìm cái gọi là phong cách. Hãy cứ nghiên cứu thật sâu, thật kỹ, gắng phát
hiện những vấn đề ẩn khuất bằng cả tâm hồn và trí tuệ của mình, kỳ thật chín. Sau đó hãy
cầm bút. Và hãy cố biểu đạt sao cho chính xác nhấtm gọn nhất ý tƣởng của mình. Lúc này,
phong cách tự nó sẽ đến. Không phải mất công tìm kiếm gì cả. Bởi vì phong cách chính là
tổng thể quá trình sáng tác đó”. Thật đúng vậy, phong cách Hoài Thanh toát lên từ toàn bộ
cuộc đời và văn nghiệp của ông.