Thông diễn mới về Thiên Nguyên Đạo 原道 trong “Văn tâm điêu long” 文心雕龍 của Lưu Hiệp
Trong khoảng thời gian từ năm 1996 đến nay, ở Việt Nam, Văn tâm điêu long
đã có vài bản dịch khác nhau: bản dịch của Phan Ngọc (Văn học nước ngoài, số 3,
1996, tr.143-209), bản dịch của Dương Ngọc Dũng (Dẫn nhập tư tưởng văn học
Trung Quốc, Văn học, 1997, tr.57-245) và bản dịch của Trần Thanh Đạm – Phạm
Thị Hảo (Văn tâm điêu long, Văn học, 2007),... Việc giới thiệu Văn tâm điêu long
như vậy là tương đối đầy đủ. Bài viết của chúng tôi không nhằm cung cấp thêm một
bản dịch, chúng tôi muốn bằng việc thông diễn văn bản thiên ―Nguyên đạo‖ 原道,
thiên quan trọng nhất của Văn tâm điêu long 文心雕龍, nêu bật khung lí luận của
Lưu Hiệp; đồng thời thông qua đây, chúng tôi tiến đến một dạng thức tiếp cận văn
bản kết tập được những thành tựu chú giải học truyền thống với thành tựu lí thuyết
của thông diễn học hiện đại. Văn bản thiên ―Nguyên đạo‖ mà chúng tôi sử dụng là văn bản lấy ra từ sách
Văn tâm điêu long khắc in vào niên hiệu Chí Chính thứ 15 nhà Nguyên (1355)
元至正本文心雕龍 ở quận Gia Hưng 嘉興, có kết tập thành quả hiệu chỉnh văn bản
của Chu Chấn Phủ