Vận dụng lí thuyết quản lí sự thay đổi để chỉ đạo chuyển đổi quy trình đào tạo theo hệ thống tín chỉ
Quản lí sự thay đổi là một lí thuyết ra đời nhằm tăng tính thích ứng các hoạt động quản lí
đối với “sự thay đổi” của bối cảnh và của chính đối tượng quản lí trong quá trình phát triển. Thay
đổi diễn ra quanh ta. Trong thực tế có 2 loại thay đổi: “Sự thay đổi” tự nhiên, diễn ra thường
xuyên và “sự thay đổi” được hoạch định. Loại thay đổi thứ 2 có tính phức tạp, chưa được thử
nghiệm đối với tổ chức và cần có sự quản lí . Khi vận dụng tiếp cận này trong quản lí trước tiên
người quản lí phải nhận diện cho được “sự thay đổi” mà mình phải quản lí có đặc điểm , tính
chất như thế nào cũng như những nội dung cơ bản nào cần giải quyết; đồng thời phân tích được
khả năng “đón nhận” sự thay đổi của tổ chức mà mình đang quản lí. Thông thường quản lí sự
thay đổi phải trải quan 3 giai đoạn chính, đó là giai đoạn chuẩn bị về mặt tinh thần của nhân viên
cho tiến trình thay đổi được gọi là giai đoạn “Rã đông”. ở giai đoạn này cần phải chuẩn bị cho
cho đội ngũ thay đổi về thái độ, kiến thức, kỹ năng..; giai doạn 3 của quá trình thay đổi là “Tái
định hình” khi sự thay đổi đã xẩy ra, “định hình” niềm tin, cách làm việc mới… thích ứng với
“sự thay đổi” đã đạt được. Công đoạn tiến hành “sự thay đổi” dài ngắn tuỳ thuộc vào nhiều yếu
tố như sức ỳ của các nhân viên, trình độ “văn hoá của tổ chức”….và đặc biệt là năng lực quản lí
“sự thay đổi” của chính đội ngũ cán bộ quản lí của đơn vị đó.