Việc áp dụng các nguyên tắc cơ bản của pháp luật quốc tế trong vụ giải quyết tranh chấp chủ quyền đảo Pedra Branca và bài học kinh nghiệm cho Việt Nam
Các nguyên tắc cơ bản của luật quốc tế là những tư tưởng chính trị, pháp lý mang tính chỉ đạo, nền tảng, bao trùm và có giá trị bắt buộc chung (Jus cogens) đối với mọi chủ thể của luật quốc tế áp dụng trong mọi điều kiện, hoàn cảnh, lĩnh vực của quan hệ quốc tế[1, tr.71]. Các nguyên tắc này được ghi nhận rộng rãi trong nhiều văn kiện pháp lý quốc tế song phương, đa phương khu vực hoặc toàn cầu trong đó, Hiến chương LHQ năm 1945, Tuyên bố ngày 24/10/1970 của ĐHĐLHQ về các nguyên tắc cơ bản của luật quốc tế điều chỉnh mối quan hệ hữu nghị, hợp tác giữa các quốc gia phù hợp với Hiến chương LHQ được coi là những văn kiện điển hình có tính chất pháp lý và tầm ảnh hưởng rộng lớn đối với hành vi xử sự của các chủ thể luật quốc tế khi tham gia vào các quan hệ quốc tế. Theo các văn kiện này, các nguyên tắc cơ bản bao gồm: nguyên tắc cấm sử dụng vũ lực và đe dọa sử dụng vũ lực, nguyên tắc giải quyết các tranh chấp quốc tế bằng các biện pháp hòa bình, nguyên tắc không can thiệp vào công việc nội bộ của quốc gia khác, nguyên tắc các quốc gia có nghĩa vụ hợp tác, nguyên tắc về quyền bình đẳng và tự quyết của các dân tộc, nguyên tắc bình đẳng về chủ quyền giữa các quốc gia và nguyên tắc tận tâm, thiện chí thực hiện cam kết quốc tế. Các nguyên tắc cơ bản của pháp luật quốc tế là cơ sở để duy trì trật tự pháp lý quốc tế, kim chỉ nam cho việc giải quyết các tranh chấp quốc tế trong đó có việc giải quyết các tranh chấp về quốc tế về biển, đảo, góp phần bảo vệ hòa bình an ninh quốc tế. Đặc biệt, trong vụ tranh chấp chủ quyền đối với Pedra Branca, Middle Rocks và South Ledge giữa Singapore và Malaysia, các nguyên tắc này đã được áp dụng trực tiếp và có ý nghĩa vô cùng quan trọng trong toàn bộ quá trình giải quyết tranh chấp.