Một số vấn đề về phóng sự của Vũ Trọng Phụng (Qua những tác phẩm tiêu biểu)
Vũ Trọng Phụng (1912-1939) là một tài năng độc đáo, một nhà văn lớn, tiêu biểu, có đóng góp và vị trí quan trọng trong văn học sử dân tộc. Cùng với những cây bút nổi tiếng đương thời như Ngô Tất Tố, Nguyễn Công Hoan, Nguyên Hồng, Nam Cao, Tam Lang, Trọng Long... Vũ Trọng Phụng đã góp phần đáng kể tạo nên một dòng văn học hiện thực đặc sắc, thúc đẩy và hoàn thiện tiến trình hiện đại hóa văn học dân tộc những thập niên đầu thế kỷ XX. Chỉ với 27 tuổi đời và ngót một thập niên cầm bút ngắn ngủi, bằng năng lực sáng tạo dồi dào, con người "bần bạc" Vũ Trọng Phụng, cây bút cần mẫn "không bao giờ ráo mực" Vũ Trọng Phụng đã để lại một di sản văn học đồ sộ với những tác phẩm thực sự "đáng khóc và đáng cười" (Ngô Tất Tố), trong đó có những cuốn được coi là đỉnh cao "có thể làm vinh dự cho mọi nền văn học" (Nguyễn Khải). Hoạt động văn học của Vũ Trọng Phụng trải rộng trên nhiều lĩnh vực: báo chí, truyện ngắn, phóng sự, tiểu thuyết, văn dịch, nghị luận văn học, chính luận... nhưng hai thể loại sở trường và cũng kết tinh những thành tựu lớn của nhà văn là tiểu thuyết và phóng sự. Sinh thời, bạn bè đồng nghiệp đã trân trọng khẳng định Vũ Trọng Phụng là một gương "mặt lạ" trong văn chương Việt Nam, là "một tiểu thuyết gia xuất sắc", là "Ông vua phóng sự đất Bắc", ở đây, chúng tôi muốn đi sâu tìm hiểu qua những tác phẩm phóng sự đặc sắc của Vũ Trọng Phụng: Cơm thầy cơm cô, Cạm bẫy người, Kỹ nghệ lấy Tây, Lục xì và Một huyện ăn Tết nhằm khẳng định nét riêng độc đáo trong cá tính sáng tạo, cùng những thành công giá trị và đóng góp đáng trân trọng của Vũ Trọng Phụng ở thể loại phóng sự.